"Cậu bỏ đi như vậy không sợ vợ cậu bị anh ta cướp mất à?"
___________________
Hôm đó mẹ chồng đưa cô về nhà, trên đường đi không ngừng mắng con trai, thay con trai xin lỗi cô, cuối cùng cô lau nước mắt nói với mẹ chồng: "Mẹ, con tự gọi điện mắng anh ấy."
Mẹ chồng mới hài lòng nói: "Ừ, Con cứ la nó cho dữ vào, mẹ cũng gọi điện mắng nó mới được."
Về đến nhà cô mới nhớ ra xe cô vẫn còn để ở bãi đỗ xe siêu thị. Cô cũng không quan tâm đến xe nữa, cô thay quần áo rồi nằm lên giường lại rơi hai hàng nước mắt.
Dường như cô hơi hiểu nhưng vẫn không nghĩ ra tại sao Âu Vũ Thanh lại rời đi. Cô cũng không gọi điện chất vấn anh, anh không gọi cho cô, cô cũng không gọi cho anh, để cô xem đến bao giờ anh mới tìm cô.
Đôi khi cuộc so đo giữa nam nữ cứ vậy diễn ra, hai người càng thân thiết, thì càng dễ sa vào trò chơi này, bề ngoài thì vẫn sóng yên biển lặng, thực ra đã như chìm sâu xuống đáy biển, ở nơi ánh mặt trời không thể chạm đến cũng chẳng hơn gì sóng ngầm cuồn cuộn.
Thế là chiến tranh lạnh bắt đầu, anh không tìm em, em cũng không kiếm anh, xem đến cuối ai không nhịn được.
Cô nói với mẹ Âu Vũ Thanh vì công việc phải ra nước ngoài công tác, Hứa Thục Vân hỏi sao lại đi vào lúc này, cô trả lời cho qua, người nước ngoài không ăn tết.
Ngày 30 cô ăn hai bữa cơm tất niên, 6 giờ đến nhà mẹ chồng cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-sai-lam/2477071/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.