Giọng nói cô tràn đầy hạnh phúc không thể che giấu. Khi cười rộ lên, đôi mắt cô như có hàng ngàn vì sao vỡ tan, sáng lấp lánh.
Tô Thừa nhìn thấy Ôn Lương như vậy, một chút tức giận cũng không có, không nhịn được vươn tay nhéo nhéo mặt của cô, xấu xa nói:
“Quên đi, thật sự là thua cậu rồi. Chao ôi, một người đẹp dịu dàng quyến rũ như vậy, cũng không biết là ai sẽ may mắn cưới được cậu về nhà!”
Ôn Lương im lặng một hồi, giọng nói nhỏ như muỗi kêu:
“Tớ đã kết hôn.”
Tô Thừa tưởng mình nghe nhầm, kỳ quái ngẩng đầu nhìn Ôn Lương, không nhịn được hỏi: “ Lương Lương, cậu vừa nói cái gì?”
ôn Lương thấy bộ dạng của cô
ấy như vậy, trái tim hồi hộp đập thình thịch, cố gắng mở miệng nói lại:
“Thừa Thừa, tớ … tớ đã kết hôn.”
“Ôn Lương! Cậu nói lại lần nữa xem!”
Tô Thừa trợn to mắt, khiếp sợ nhìn về phía ôn Lương, môi ôn Lương ngập ngừng một chút, không nhịn được rụt đầu lại.
Đúng lúc này, người phục vụ bưng cà phê đi tới, nghe thấy tiếng rống sư tử Hà Đông, liền lập tức dừng lại, bưng lấy cà phê
nhanh chóng chạy ra ngoài.
Tô Thừa lúc này cũng không có tâm trạng quan tâm đến người khác, nhìn thẳng vào ôn Lương ở đối diện, hít sâu một hơi thật sâu, giọng điệu vẫn dữ tợn.
“Cậu kết hôn thế nhưng khoogn nói cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-thay-the-duoc-chong-nhu-y/950415/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.