Trong phòng khách của căn hộ, Khương Lập sốt ruột đến mức đi vòng vòng. Đợi đến khi Quách Bân bắt tàu cao tốc từ ngoại ô thành phố về, đã là mười một giờ tối.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Anh Bân! Em không biết! Bọn em cũng không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.” Khương Lập lo lắng vô cùng, chỉ vào cánh cửa phòng ngủ đang khóa chặt, hạ thấp giọng, “Anh Lâm ở trong đó! Sáng nay uống một cốc nước xong, từ đó đến giờ không nói một lời.”
Đoàn Lâm hôm nay cư xử khác thường, cả ngày bỏ mặc toàn bộ lịch trình, khiến cả đội ngũ ai cũng lo lắng, nhưng không có cách nào khác. Quách Bân đầy tâm trạng đi gõ cửa, không ai đáp lại. Người quản lý nổi tiếng ghé mắt nhìn qua khe cửa như một tên trộm, ngay lập tức nhíu mày.
“Mùi gì vậy?”
Mùi thuốc lá.
Phòng ngủ trống rỗng và lạnh lẽo, không bật đèn. Qua cửa sổ kính lớn có thể nhìn thấy toàn cảnh đêm sầm uất của khu CBD Quốc Mậu. Cả thành phố dưới cơn mưa lớn trở nên vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Đoàn Lâm nghiêng người, dựa vào cạnh cửa sổ, trên sàn rải rác không ít tàn thuốc. Anh chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua, rồi cúi đầu, gương mặt trầm lặng.
Anh lại ngậm điếu thuốc, tiếp tục hút.
Trong giấc mơ này, không có Nguyễn Du.
Cuộc đời của Nguyễn Du đã chấm dứt từ bốn năm trước. Suốt bốn năm qua, cô không hề có bất kỳ tin tức nào.
Đoàn Lâm lặng lẽ lướt qua các bản tin.
Trong ký ức của anh, tất cả những chương trình truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-voi-doi-thu-cua-idol/1745936/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.