Thời gian trôi qua thật nhanh. Một ngày nọ, Giang Mạn Sanh chợt nhận ra nhiệt độ đã lên đến 30 độ C. Mùa hè chính thức bắt đầu rồi. Công việc ở khách sạn Gia An được Thẩm Oản lên kế hoạch chuyển một phần sang cho Giang Mạn Sanh quản lý. Chỉ là thử nghiệm thôi, nhưng Thẩm Oản tỏ ra rất kiên nhẫn với cô. Đối với Giang Mạn Sanh, việc này cũng không quá khó khăn, dù mỗi ngày phải làm việc gấp đôi. Ban đầu cô thấy hơi vất vả, nhưng khi nghĩ đến khối lượng công việc hàng ngày của Lục Kỳ Thần, cô chợt thấy mình còn may mắn. Không phải là không làm được. Lục Kỳ Thần rất giỏi, và cô có thể từ từ học hỏi từ anh. Hôm nay, Tần Dật Tấn lại tổ chức tiệc ở khách sạn Gia An. Lục Kỳ Thần định đi, Giang Mạn Sanh nhớ lại lần trước anh có hỏi cô có muốn đi gặp bạn bè không nhưng cô đã từ chối, nên lần này cô nghĩ mình nên đi cùng. Phòng để quần áo giờ gần như toàn bộ là đồ của cô. Có những bộ do dì Trần chuẩn bị cho cô cũng có những bộ do chính cô đặt may. Hôm qua vừa có thêm một ít quần áo mới gửi đến, giờ phòng đã chật ních. Giang Mạn Sanh đang lục lọi trong đó thì bất ngờ, cô bước vào vài bước và nhìn thấy một thân hình cao lớn. Lục Kỳ Thần chỉ mặc quần dài, để trần nửa thân trên với những đường cơ bắp cân đối, rõ ràng. Giang Mạn Sanh có thể nhìn thấy rõ những đường gân xanh nổi lên trên làn da trắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-voi-doi-tuong-tham-men/2797991/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.