Im lặng. Giang Mạn Sanh không đáp lời. Thời gian cứ thế trôi qua trong khoảnh khắc thân mật khi hai người nắm tay nhau.Chẳng có gì khác biệt so với những lần trước. Bệnh của Giang Mạn Sanh đến nhanh và cũng khỏi nhanh. Sau khi Lục Kỳ Thần đi làm, cô cũng nhanh chóng được xuất viện. Phương Cần Chúng đã xin cho cô một ngày nghỉ. Anh ta đột nhiên thấy hơi đau đầu không biết làm sao để xin nghỉ cho bà chủ mình, nhưng chắc vấn đề cũng không lớn lắm. Về đến nhà mới nhận ra thời tiết đã mát mẻ được mấy ngày, gió lạnh thổi qua người khiến tâm trạng thư thái hẳn. Giang Mạn Sanh vốn định về nhà dọn dẹp phòng, dù sao sức khỏe cũng đã hồi phục như cũ. Đúng lúc Thẩm Dương Minh lại tìm cô, nên cô đến khách sạn Gia An. Triệu Văn Kỳ đã bắt đầu tiến hành thủ tục từ chức. Thẩm Dương Minh cảm thấy rất bất lực, nhưng cũng chẳng có cách nào. Giang Mạn Sanh còn muốn tìm cơ hội làm gì đó, nhưng trước hết phải hoàn thành công việc cần làm. Thẩm Dương Minh rất kiên nhẫn giúp Giang Mạn Sanh chuẩn bị cho tiệc cưới sắp diễn ra tại khách sạn trong mấy ngày tới. Giang Mạn Sanh bắt đầu hiểu tại sao Thẩm Oản lại sắp xếp cho Thẩm Dương Minh, một giám đốc, đến hỗ trợ cô. Cô nhớ lại thời sinh viên, lần đầu nghe về Thẩm Dương Minh hoàn toàn là vì hoàn cảnh gia đình khó khăn của anh, lúc đó mọi người đều rất cẩn thận giúp đỡ anh. Ngày xưa là một đàn anh đáng tin cậy nhất, giờ cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-voi-doi-tuong-tham-men/2797994/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.