Giang Mạn Sanh theo phản xạ đưa tay đẩy nhẹ vào ngực Lục Kỳ Thần. Ngay sau đó, cô cảm nhận được chiếc chăn ấm áp phủ lên mắt cá chân mình. “Mấy giờ rồi?” – Giọng Giang Mạn Sanh khẽ run. “Còn sớm lắm. Ngủ thêm chút nữa đi em.” – Lục Kỳ Thần đáp nhẹ nhàng. Ngủ thêm một lát thì cứ ngủ thôi. Nhưng liệu họ có nhất thiết phải ngủ theo cách này không? Giang Mạn Sanh ngần ngừ vài giây, rồi cũng chìm vào giấc ngủ trong bầu không khí ngập tràn sự dịu dàng này. Có lẽ vì thời gian gần đây sức khỏe của bà nội khá ổn định, nên ông nội Lục đã đưa bà đi du lịch. Chắc là thấy tình cảm giữa Lục Kỳ Thần và cô không có vấn đề gì, bà nội cũng không còn lo lắng nữa nên đã nói với hai người, nếu không muốn ở lại biệt thự nhà họ Lục thì cứ về Thanh Lan cũng được. Cùng lúc đó, dì Trần cũng xin nghỉ việc. Lý do cũng đơn giản thôi, dì đã nhìn Lục Kỳ Thần lớn lên. Trước đây định về hưu nhưng còn chưa yên tâm, giờ Lục Kỳ Thần đã kết hôn rồi, bà cũng chẳng còn gì phải lo nữa. Dĩ nhiên Lục Kỳ Thần sẽ không từ chối. Anh tôn trọng dì Trần từ tận đáy lòng. Nhưng với Giang Mạn Sanh, chuyện này vẫn hơi đột ngột. Giang Mạn Sanh đang đứng trong phòng tắm, miệng ngậm bàn chải đánh răng thì Lục Kỳ Thần đi ngang qua phía sau cô để lấy dao cạo râu. Khi cánh tay anh vô tình chạm vào người cô, Giang Mạn Sanh theo phản xạ rùng mình. “Vậy… dì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-voi-doi-tuong-tham-men/2798009/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.