Tần Xán thừa nhận, rằng ngay cả cậu cũng không rõ tại sao mình lại làm ra hàng loạt hành động hoang đường này.
Cậu đã ra khỏi nhà vệ sinh rồi, đang trên đường đến văn phòng của Tạ Dĩ Tân, nhưng càng đi cậu càng cảm thấy điều này thật khó tin, chỉ có thể nghĩ rằng Tạ Dĩ Tân đúng là người không thể lý giải nổi.
Một cảm xúc phức tạp luôn đè nặng trong lồng ngực. Tần Xán cố gắng phân tích, cuối cùng nhận ra rằng đó có lẽ là một loại... mong muốn thắng thua khó diễn tả.
Không thể nào. Tần Xán ngay lập tức phản bác lại ý nghĩ đó. Cậu cần gì phải so đo với một con thú nhồi bông chứ? Thú nhồi bông thì làm sao có thể so với mình được?
Thế nhưng... tại sao Tạ Dĩ Tân lại chọn thú bông?
Cậu một bé bự đã đứng sờ sờ ngay trước mặt anh, và hôm nay Tần Xán đã chuẩn bị tinh thần từ trước rồi, thậm chí còn hiếm hoi chủ động mở rộng vòng tay ra.
Vậy mà bây giờ cậu lại phải đi lấy... một con thú bông thay thế mình cho Tạ Dĩ Tân đấy hả?
Tần Xán càng nghĩ càng thấy khó chịu mà.
Vì vậy khi bừng tỉnh, cậu mới phát hiện rằng mình đã vô thức quay lại buồng nhà vệ sinh từ lúc nào không hay.
Còn chủ động nắm lấy tay của Tạ Dĩ Tân, rồi đặt lên cơ bụng của mình.
——Cậu thậm chí còn nói với Tạ Dĩ Tân "Anh tự chọn đi" nữa chứ.
Ánh mắt của Tạ Dĩ Tân rơi xuống bàn tay anh đang đặt lên ngực Tần Xán. Cậu hiếm khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kha-nang-co-mua-la-100-gioi-thai-ho-ho/2636875/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.