Bàn tay của Tạ Dĩ Tân chìm vào một cảm giác mềm mại, ấm áp.
——Đó là một trải nghiệm tuyệt vời nhất, hạnh phúc nhất trên đời. Làn da săn chắc mà vẫn có độ đàn hồi. Các đầu ngón tay anh chìm sâu vào những cơ bắp rắn chắc, anh đang chạm vào thân hình khỏe khoắn, tràn đầy sức sống của chàng trai trẻ.
Đó là ngực của Tần Xán
Trần trụi, không bị che chắn bởi bất kỳ lớp áo nào, làn da thật sự mà anh có thể chạm vào.
Hơi thở của Tạ Dĩ Tân trở nên gấp gáp ngay lập tức.
Không gian chìm trong im lặng, cả nhịp thở của Tần Xán cũng trở nên nặng nề hơn. Sau một lúc, cậu không kiềm được mà lên tiếng: "Thế nào? Bây giờ anh... hài lòng chưa?"
Tạ Dĩ Tân không trả lời.
Tần Xán: "Anh... sao lại không nói gì?"
Qua một lúc sau, Tạ Dĩ Tân mới khàn giọng đáp lại: "Cậu đã bảo tôi đừng nói gì mà."
"..." Tần Xán khó khăn nói: "Bây giờ anh có thể nói rồi."
"Tôi có thể cử động tay được không?" Tạ Dĩ Tân điềm nhiên như cũ, hỏi, "Bây giờ tôi chỉ chạm được một chỗ thôi, không thể đưa ra câu trả lời chính xác được."
Tần Xán hít một hơi thật sâu, giọng khẽ run: "...Tùy anh."
Ngay khi Tần Xán vừa dứt lời, Tạ Dĩ Tân lập tức đưa cả hai tay chạm lên ngực cậu, điên cuồng sờ loạn.
Toàn thân Tần Xán không ngừng run rẩy, mỗi nơi mà ngón tay Tạ Dĩ Tân lướt qua đều như bốc cháy, cơ thể nóng bừng lên.
Bàn tay của Tạ Dĩ Tân nóng hổi, lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kha-nang-co-mua-la-100-gioi-thai-ho-ho/2636900/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.