Bọn họ kinh ngạc nhìn người đựơc xưng là chủ Cung Yên Lạc - Tự Long Hồn, chẳng lẽ là giả mạo? Hai nam nhân bên cạnh vụng trộm dụi mắt, xác định bọn họ không nhìn lầm, miệng không tự chủ được biến thành hình chữ O, rất giống con cá miệng rộng trên bàn ăn cơm.
"Ngươi bị bệnh!" Nói xong, nàng thở phì phò xoay người rời đi.
"Chờ một chút, ngươi. . . Chớ đi."
"Sao vậy? Còn muốn ăn bạt tai sao?"
"Không".
Nàng trợn mắt nhìn hắn, rồi tiếp tục đi. Bỗng nhiên, cả người nàng bị hắn ôm lấy, không thể cử động được.
"Chớ đi, chớ đi, ta cầu xin ngươi."
Người này bị mắc bệnh biến thái sao? "Buông ra ta!"
"Đừng đi!" Dù tuyệt vọng nhưng hắn lại không muốn buông nàng ra.
Nàng muốn bỏ lại nam nhân đang ôm chặt mình không buông, nhưng hắn càng ôm càng chặt, hắn giống như kẹo mạch nha, khiến nàng tức giận không nhịn nổi hỏi: "Ta và ngươi không quen bíêt, ta không tố cáo ngươi tội quấy rối tình dục đã khách khí lắm rồi, dựa vào cái gì mà ngươi không cho ta đi?"
"Quen biết, quen bíêt, chúng ta quen bíêt nhau."
"Vậy ngươi nói đi, ngươi là ai?"
"Ta. . ."
"Nói mau!" Nàng không kiên nhẫn ép hỏi.
"Ta là. . ."
"Ngươi không nói đúng không?" Khuỷu tay của nàng thúc mạnh vào bụng hắn, mà hắn cũng không hề phòng bị, ôm bụng thét lớn một tiếng.
Thừa dịp hắn buông mình ra, nàng co cẳng chạy.
"Bắt lấy nàng." Nam nhân tuỵêt mỹ lập tức hạ lệnh.
"Vâng!"
Vừa nghe thấy ba chữ "Bắt lấy nàng", Thu Y chạy thật nhanh, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khac-tinh-o-dau-den/486587/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.