Long Tiểu Hoa - nữ chủ nhân vừa mới đến phủ Huyên vương xách váy chạy ra cổng phủ. Nhân lúc lão gia bận lên triều, nàng ngạo mạn chạy ra cổng phủ đón tiểu thúc. Cánh cửa dày và nặng được gia đinh mở ra. Long Tiểu Hoa lao ra ngoài cổng nhưng không thấy người có công bảo vệ nàng hôm qua đâu mà chỉ nghe thấy tiếng chó sủa. Nàng nhìn theo hướng phát ra tiếng chó thì mấy con chó săn lớn đang sủa inh ỏi.
Nàng rụt đầu không hiểu hỏi:
Ngô quản gia, chuyện này là thế nào? - Sao tổ ấm của nàng càng nhìn càng thấy giống như nhà ác bá vậy? Lại còn có cả chó dữ nữa.
- Thưa nữ chủ nhân, đây là… mấy con vật nuôi yêu quý mà lão gia chăm lúc rảnh rỗi ạ.
- Vật nuôi ư? - Mấy con cầm thú này hoàn toàn chẳng đáng yêu chút nào. Hắn coi chúng là vật nuôi sao? Lại là sở thích đen tối của Thập cửu điện hạ đó đây. Phu quân của nàng ngoài đối xử tốt với Bôn Tiêu ra thì đâu có yêu quý loài động vật nào khác. Ngay đến cả nàng cũng không giành được một nửa tình cảm của hắn giành cho Bôn Tiêu: - Khụ khụ! Sao không có ai cho vật nuôi của lão gia ăn, để chúng sủa lung tung như thế làm sao được?
- Thưa nữ chủ nhân, lão gia có dặn, những con chó săn này mỗi bữa chỉ cho ăn lưng lửng, còn lại để dùng việc khác.
- Dùng việc khác ư? Dùng việc gì vậy?
Ngô quản gia cười, giơ tay chỉ Bạch công tử, người đang đứng trên con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khach-diem-dai-long-mon/409915/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.