Hồ đồng chí đã quen bị hù dọa quyết định hăm hở phản kích, dùng nửa giây tiêu hóa hết kinh ngạc, sau đó tràn ngập tiếc nuối than thở: "Chân ngắn eo thô cả người đầy cơ bắp, tinh tinh trong vườn thú còn đẹp hơn."
Trong cửa nháy mắt an tĩnh. Không biết từ chỗ nào đột nhiên bay tới một cỗ khí lạnh lẽo, Hồ Nhất Hạ không khỏi rùng mình một cái, đang lúc này, cửa mở ra.
Chiêm Diệc Dương không nói tiếng nào trên cao nhìn xuống cô. Hồ Nhất Hạ anh dũng nghênh nhìn, yên lặng động viên cho mình: ánh mắt của anh không giết tôi chết được.
Hồ Nhất Hạ đang đấu với nhãn lực mạnh mẽ của ai đó, thì bên ngoài cửa phòng đột nhiên truyền đến động tĩnh, sau tiếng cửa mở chính là tiếng bước chân càng ngày càng gần, mỹ nhân nửa lõa ở phía trước, không rõ bước chân nhân sĩ ở phía sau, Hồ Nhất Hạ cũng không biết làm sao, nhìn nhìn Chiêm Diệc Dương, thần sắc anh căng thẳng, không nói hai lời đã lôi cô vào phòng ngủ.
Hồ Nhất Hạ bị anh giấu ở phía sau cửa, cô không có cách nào nhìn lén trạng huống bên ngoài, chỉ nghe thanh âm phụ tá hành chánh vang lên: "Tôi thấy túi hành lý này ở trước cửa, hình như là của Hồ trợ
Cảm giác được tiền bối luôn ghi nhớ thật tốt,Hồ đồng chí vừa muốn thò đầu ra, liền bị Người họ Chiêm ấn về, phụ tá hành chánh vẫn chưa nói xong, Chiêm Diệc Dương đã nhô người ra nhận túi hành lý, phanh một tiếng đóng cửa lại.
Hồ đồng chí không chịu phối hợp, muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khach-quan-khong-the-duoc/295230/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.