Phạm Nhàn ngồi trên lưng ngựa, cái mông bị thúc nảy lên nảy xuống đến khó chịu, mỉm cười nghĩ tới vị Nhị điện hạ kia, cảm giác quen thuộc vẫn nguyên trong lòng không tan được. Tất nhiên hắn rõ ràng đây là lần đầu tiên hắn gặp vị hoàng tử, lời ít không thể hiểu nhiều, tới các loại chuyện tình như nội khố cũng không đề ra, chỉ là thấy mặt mà thôi.
Đưa tay bẻ lấy một cành liễu xanh nõn, hắn hỏi Lý Hoằng Thành bên cạnh:
-Vì sao hôm nay nhị điện hạ muốn gặp ta?
Lý Hoằng Thành cười đáp:
-Ngài ngưỡng mộ tài của ngươi, vừa hay ngươi lại mới cưới Thần quận chúa, nên ngài muốn gặp ngươi với danh nghĩa anh vợ em rể, muốn nhìn một chút thi tiên một đời hình dáng ra sao?
Phạm Nhàn ngẩn ra, làm sao nghĩ được cái cớ như thế, liên tục cười khổ lắc đầu. Một lát sau bỗng thở dài:
-Vì sao ta luôn cảm thấy vị Nhị điện hạ này rất quen mắt?
Lý Hoằng Thành kết bạn cùng hắn mấy tháng này, cũng biết hắn trong bụng ương bướng, tuy bề ngoài ôn nhu, nhưng ngoại trừ thỉnh thoảng, thật ra vẫn nỗ lực giữ cái dáng bộ thâm trầm, lúc này thấy hắn thất thần cũng buồn bực:
-Ngươi xác nhận chưa từng gặp mặt ngài?
Phạm Nhàn cười khổ lắc đầu, nghĩ thầm Nhị hoàng tử tuy cũng thanh tú, nhưng dù sao cũng không phải Lâm muội muội, bản thân cũng không phải gay, làm sao lại cứ nhớ mãi không thôi? Xấu hổ quá mà bật cười.
Lúc này Lý Hoằng Thành cũng đang nhìn hắn, thấy hắn mím môi cười, đột nhiên giật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/1069808/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.