Ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, sương mù bồng bềnh nơi khe núi, mặt trăng đêm qua đã trôi dần sang phía bên kia điền trang. Mấy cỗ xe ngựa ở Phạm phủ không kinh động bất cứ ai trong điền trang, lẳng lặng tiến về Kinh. Trước cửa tiểu viện, Đằng Tử Kinh cùng thê tử đứng tựa cửa tiễn đưa, hai đưa con gái nhỏ đứng cạnh còn đang líu ríu dụi mắt, dường như còn chưa tỉnh ngủ.
Xe vừa tới cổng thành, nhưng hôm nay không giống như ngày ấy, tiêu ký Phạm phủ trên mã xa rực rỡ nổi bật không gì sánh được, cổng thành vừa mở, quan binh tuần thành kiểm tra qua một chút liền phóng nhanh vào thành. Dù sao Tuần Thành Ti tiền nhậm Tiêu Tử Hằng, bởi vì trưởng tử Phạm thị này mà bị đoạt mất chức vụ, hôm nay quan binh Tuần Thành ti nhìn thấy tiêu ký của Phạm gia trên xe ngựa thì cuống cả lên, nào dám gây chuyện nữa.
Xe về đến Phạm phủ, Phạm Tư Triệt đã nhảy tót xuống xe, phân phó hạ nhân đón cửa:
-Trong xe có đồ ăn, trước hết đem ra sân sau, nhưng không cho ăn vụng, cái đó là ca ca chuẩn bị để đón nhân tình!
Lại trừng hai mắt đe dọa quát:
- Nếu mấy ngày nữa Lâm gia tỷ tỷ tới mà phát hiện con hoẵng chỉ có ba chân, cẩn thận ta sai người chặt một chân của ngươi bù vào!
Bọn hạ nhân từ lâu đã quen với tính cách phách lối của nó, không dám hó hé gì, chỉ thật thật thà thà lên xe dỡ đồ xuống.
Đám hộ vệ cũng nhảy xuống sau xe, Vương Khải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/1069880/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.