Phía đông tầng ba Bão Nguyệt lâu là một đại sảnh hoa rộng lớn, nửa lầu trống
không, vừa vặn thấy được đại sảnh lầu dưới lầu một, tấm thảm lông lớn của
người Hồ ở dưới lầu toát lên một màu đỏ rực rỡ, có một phen cảm giá khác biệt.
Hôm nay trong lầu có khách quý, cho nên một nửa sảnh tiếp khách đã được dọn
bớt, lúc vào sảnh hoa, ánh mắt Nhị hoàng tử vô thức nhìn lên trên cửa, thấy phía
trên viết hai chữ màu vàng kim mới mẻ, không khỏi tò mò, hai chữ này mang ý
nghĩa gì?
"Hồng Môn".
Phạm Nhàn vốn là chủ nhân, mỉm cười nhẹ nhàng mời mọi người bước vào
trong sảnh. Sảnh tiếp khách được ngăn cách bởi bình phong và rèm lụa bồng
bềnh, hơi ấm bốc lên, chư vị vị đại nhân vừa bước vào sảnh tiếp khách đã được
các cô nương bên cạnh cởi bỏ áo choàng trên người, chỉ mặc mỗi bộ áo đơn bên
trong.
Vậy là đủ rồi. Đã sớm có các loại nước trà và điểm tâm tinh tế được đặt trên
bàn, loại đĩa được sử dụng cũng là những sản phẩm tốt nhất từ Giang Nam,
chén dùng để uống rượu là loại thủy tinh hảo hạng, rượu trong chén là loại rượu
mạnh đắt đỏ nhất thế gian - rượu ngũ lương, người phục vụ bên cạnh là... các cô
nương quốc sắc thiên hương, dịu dàng điềm tĩnh.
Đương nhiên Thái tử ngồi trên vị trí cao quý nhất, hắn nhìn Phạm Nhàn cười
nói: "Chỉ có ngươi mới được hưởng thụ tôt đến thế này, xem ra những thứ ở đây
đều được mang tới từ Tam Đại phường mang, trong cung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769375/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.