Trong lòng Phạm Nhàn khẽ giật mình, hơi cúi đầu, sau một lúc lâu mới nói:
"Tin."
"Ngươi tin thế gian thật sự có Thần không?" Hoàng đế bình tĩnh nhìn hắn.
Phạm Nhàn trực tiếp trả lời: "Tin."
Y không biết vì sao Hoàng đế lại đặt câu hỏi này. Nhưng Phạm Nhàn có thể
chuyển sinh trên vùng đất của Khánh Quốc này, đối với chuyện thần tích, y
hoàn toàn tin tưởng, không chút nghi ngờ. Phạm Nhàn kiếp này này không phải
Phạm Thận kiếp trước, y là người theo chủ nghĩa duy tâm đích thực.
"Ngươi đi theo trẫm."
Phạm Nhàn đầy đầu sương mù, theo sau bóng lưng thần bí của Hoàng đế,
bước về phía ngôi miếu ẩn mình trong đỉnh núi đầy cây cỏ. Tên tuổi của Đại
Đông sơn vang dội khắp thiên hạ, ban đầu nổi tiếng vì ngọc thạch, sau đó là vì
vang danh thần diệu. Biết bao người dân không có tiền chữa bệnh, sau khi lễ
thần tại đây, tình trạng bệnh tật đã được cải thiện đáng kể, càng được các khổ tu
sĩ trong thiên hạ tôn thờ là thánh địa...
Vấn đề là trước kia Phạm Nhàn luôn cho rằng việc này chỉ là một trò lừa gạt
của Khánh Miếu, những người phụ nữ ngu muội biến an ủi trong tâm lý thành
hiệu quả chữa bệnh thực sự. Nhưng lúc này sắc mặt Hoàng đế lại tỏ ra thận
trọng như vậy, chẳng lẽ Khánh miếu trên ngọn núi này thật sự có thể nghe được
ý trời, có thể kết nối với Thần miếu hư vô mờ ảo trong truyền thuyết?
Mang theo vô số nghi hoặc và kích động, Phạm Nhàn đi theo Hoàng đế,
vượt qua một con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/818671/chuong-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.