๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn lắc đầu nói: "Trong suốt một năm vừa qua, cả ngươi lẫn ta đều
cảm thấy không thoải mái. Nhưng bây giờ tính sổ đã xong, cũng coi như chúng
ta đã được giải thoát."
"Mặc dù đại nhân thích sỉ nhục người khác, nhưng chắc lần này đến đây
không chỉ đơn giản là khoe khoang thành tích." Minh Thanh Đạt ngắt lời y, nhìn
thẳng vào hai mắt y và nói: "Chắc đại nhân sẽ dùng những người này từ từ gạt
ta ra, nhưng ngài... không thể nhốt ta trong nhà mãi được, thể nào ta cũng thoát
ra."
"Điều ta đang muốn nói chính là về vấn đề này." Phạm Nhàn nói rõ từng câu
từng chữ: "Ngươi, không thể rời khỏi Minh Viên."
Minh Thanh Đạt lạnh lùng cười nói: "Ngươi dựa vào đâu?"
"Bản quan phụng chỉ điều tra vụ án thủy quân Giao Châu mưu phản, Minh
lão gia tử là nhân chứng trong vụ án. Nếu ngài muốn vừa bước ra khỏi Minh
Viên đã bị buộc tội bỏ trốn, thế thì cứ tự do đi ra."
Vụ án thủy quân Giao Châu đã được điều tra xong từ lâu, Phạm Nhàn chỉ
đang tìm một cái cớ. Minh Thanh Đạt lạnh lùng cười nói: "Câu này là định lừa
ai?"
"Còn có vụ án Chiêu Thương tiền trang bị tập kích, và vụ Hạ Tê bị ám sát."
Phạm Nhàn mỉm cười nói: "Minh lão gia tử đã làm quá nhiều chuyện, có quá
nhiều chỗ có thể bắt bẻ."
Minh Thanh Đạt giận quá hóa cười, cố ý nhìn Phạm Nhàn: "Nếu thực sự
muốn điều tra những vụ án này, trước đây đã có thể điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/818795/chuong-1084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.