๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ngón tay lướt nhẹ xuống, phát ra tiếng vút, đâm thẳng vào giữa ngực Khổ
Hà. Dù chỉ là động tác của một ngón tay, vẫn toát ra khí thế long hành hổ bộ,
một ngón tay thể hiện oai nghi của bậc quân vương ngàn đời!
Lúc này Khổ Hà đã thu hồi tay phải, nét mặt trang nghiêm, ngón cái vươn
thẳng, hết sức kỳ diệu đón đỡ ngón tay kia, phát ra một tiếng động mờ ảo.
Ngón trỏ lại hướng xuống, đâm thẳng vào bụng Khổ Hà.
Khổ Hà hạ mí mắt, y phục lay động nhẹ, từ ngón tay chuyển sang lòng bàn
tay, bàn tay phải của ông như dòng nước nhỏ chảy theo sườn núi, hết sức tự
nhiên đổ xuống, chắn trước bụng, ngăn ngón tay kia lại.
Mọi thứ diễn ra thật tự nhiên.
Nhưng thân thể Khổ Hà bắt đầu run rẩy mãnh liệt, lòng bàn tay phải có một
vệt đỏ, như bị sắt nóng đỏ chạm vào, phát ra tiếng xì xì.
Cánh tay ổn định kia chỉ ra ba ngón. Ba ngón tay không phải để giết chóc,
cũng chẳng phá hủy hay chống cự, mà là... để ban tặng. Hành động đường
đường chính chính, thẳng thắn trực tiếp, không hề có âm mưu, tâm thuật và
phong độ của bậc đế vương đều nằm trong ba ngón tay ấy, khí thế của vương
giả toát ra trọn vẹn.
Bầu trời lại vang lên một tia chớp.
Thân thể Khổ Hà như cánh diều đứt dây, mệt mỏi vô lực bay về phương xa,
rơi về phía gốc cây lớn bên con đường đá của Đại Đông sơn. Ông ngồi xếp
bằng, thở dài một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877431/chuong-1378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.