๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Khi cờ vàng được vẫy lên, trên Hoàng thành lại vang lên tiếng kèn, u u u...
âm điệu dần nhanh và dồn dập. Những đội cấm quân vừa mới rời khỏi Hoàng
thành giống như những con rồng xanh, nghe thấy tiếng kèn triệu hồi, lập tức thu
quân quay trở lại hướng Hoàng cung. Các đội quân đã tiến sâu vào đường phố
dân cư cũng bắt đầu hành động.
Phạm Nhàn ra hiệu cho thuộc hạ bên cạnh, người nọ gật đầu, rút tên lệnh từ
tay áo ra và bắn đi, tạo thành một tiếng kêu vang trên bầu trời trước Hoàng
thành.
Ngay sau đó, tại Khu Mật viện, trụ sở Giám Sát viện, các cơ quan khác cũng
như những điểm then chốt trên đường phố, tiếng tên lệnh xé gió vang lên đáp
lại.
Khi tên lệnh rơi xuống, gần hai ngàn quan viên mật thám của Giám Sát viện
trong kinh đô nghe lệnh, biến mất vào các ngõ ngách.
Chỉ trong chốc lát, phố xá kinh đô không còn bóng người, đặc biệt là trên
con đường rộng rãi từ Giám Sát viện dẫn thẳng tới hoàng cung, đã trở nên im
lìm đáng sợ. Chỉ còn vài chiếc lá xanh bị gió đêm mùa thu thổi rụng, lăn lóc
trên con đường vắng lặng.
"Cho dù Thái tử làm cách nào biết tin tức tập kích hoàng cung mà trốn
thoát." Phạm Nhàn đứng bên cạnh Đại hoàng tử nói: "Nhưng Trưởng công chúa
rời cung, rõ ràng đã chuẩn bị từ trước, ả đã đoán trước được chúng ta làm gì."
Đại hoàng tử nhíu mày, từ trên cao nhìn xuống kinh đô, suy nghĩ xem đại
quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877516/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.