Vẻ mặt binh sĩ cấm quân không hề dễ nhìn. Thường ngày họ là Tây Chinh
quân, đây là lần đầu giết đồng đội. Nhưng họ hiểu rõ những người họ đối diện
không còn là đồng đội, việc họ làm đêm nay không cho phép do dự.
Họ đã nhìn thấy ngọc tỷ và di chúc của Hoàng đế trên tay đại soái, nên trong
lòng có lòng nhiệt huyết và niềm tin.
Chúng ta đứng về phía chính nghĩa.
Bao giờ bọn họ còn sống, ai dám nói không đúng?
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Một mũi tên xuyên qua tầng mây, thiên quân vạn mã đến giao tranh.
Khi đóa hoa lửa rực rỡ bùng nổ trên bầu trời tĩnh mịch của kinh đô, dù chỉ
thoáng qua nhưng cũng khiến bao tâm hồn rung động.
Thanh trừng bên trong quân Cấm vệ là công việc khởi đầu. Chẳng mấy
chốc, Đại hoàng tử đã nắm quyền kiểm soát toàn bộ binh lực, để lại khoảng ba
ngàn cấm quân ở kinh đô, trở thành lực lượng mạnh nhất bảo vệ hoàng cung.
Đồng thời, những thuộc hạ của Giám Sát viện ẩn nấp trong đêm tối cũng
nhận ra ngọn lửa ấy. Họ lộ diện từ bóng đêm, tiến về phía những mục tiêu đã
định sẵn.
o O o
Nha môn bộ Hình vốn lạnh lẽo u tối, nhất là vào đêm khuya như thế này.
Trong yên tĩnh bỗng vang lên tiếng bước chân gấp gáp ở phía ngoài. Đám quan
sai trực đêm hoảng hốt quan sát động tĩnh bên ngoài, sau đó kinh ngạc nhận ra
một đoàn người mặc đồ đen đang hướng tới bộ Hình.
Gương mặt các quan sai tái mét, vội vàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877628/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.