Không ai có thể sánh bằng tốc độ của Phạm Nhàn lúc này, cũng chẳng ai
dám đứng ra chặn đứng khí thế hừng hực tiến tới của y. Dưới ánh trăng, hắn tận
dụng đà bay từ cú đập đó, lại bay lên cao như một con chim khổng lồ tung cánh,
lao thẳng lên nóc điện rồi tập trung khí lực toàn thân, đổ ập xuống!
Một tiếng nổ long trời dội xuống, Hàm Quang điện bị Phạm Nhàn dùng
chân khí bá đạo toàn thân đập thủng một lỗ lớn!
Ngay khi các cung nữ hoảng hốt thắp lên ngọn đèn đầu tiên, Phạm Nhàn
như một tảng đá đen rơi xuống sàn nhà phía sau Hàm Quang điện. Xung quanh
y là mảnh vỡ ngói đá, dưới chân là tấm sàn đá nứt nẻ.
Trong tay y là thanh Thiên Tử kiếm.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đêm hôm nay, ánh đèn lờ mờ lần đầu tiên chiếu sáng gian phòng trong Hàm
Quang điện. Ánh sáng mờ ảo tỏa ra từ ngọn đèn trên bàn khiến căn phòng càng
thêm u ám, thậm chí còn tối hơn cả ánh trăng lọt qua lỗ thủng trên mái điện.
Cung nữ kia gương mặt kinh hoàng nhìn Phạm Nhàn đầy bụi đất, miệng mở
ra định thét lên nhưng không thể phát ra tiếng động nào.
Phạm Nhàn nhẹ nhàng di chuyển, trong khoảnh khắc đã lao vút qua tám
bước, xuất kiếm đâm thẳng ra trúng cổ cung nữ.
Máu bắn tung tóe, Phạm Nhàn hơi cúi đầu, cổ tay xoay nhẹ, thanh Thiên Tử
kiếm trong tay lại đâm ra, mũi kiếm lần này đâm ngược từ nách lên chính xác
trúng cổ một thái giám.
Y nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877641/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.