๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nói tóm lại, lý do Phạm Nhàn căm ghét Hạ Tông Vĩ rất phức tạp. Lúc này
trời còn sớm, hai bên không việc gì làm nên Phạm Nhàn bắt đầu nói chuyện
phiếm với Hồ Đại học sĩ.
Sau khi Thư Vu cáo lão, Phạm Nhàn hơi bất ngờ khi phát hiện Hồ Đại học sĩ
cũng rất thú vị giống như Thư lão đầu, không hề cổ hủ. Hơn nữa, trong biến cố
kinh đô, Phạm Nhàn đã nhận được ân tình sâu nặng từ hai vị Đại học sĩ Thư Hồ.
Một già một trẻ thường xuyên qua lại công việc, ăn ý vô cùng, quan hệ cũng trở
nên thân thiết.
Phạm Nhàn và ông, hai người ghé vào một chỗ kể chuyện vận động Tân
Văn của Hồ Đại học sĩ ngày xưa. Dù cuối cùng không thành công nhưng đây là
điều khiến Hồ Đại học sĩ tự hào nhất trong đời, thậm chí còn hơn việc đứng đầu
Môn Hạ Trung Thư. Phạm Nhàn là môn đệ Phu tử thấm nhuần phong trào Ngũ
Tứ nên câu chuyện rất vui vẻ, tiếng cười vang vọng cả khoảng không yên tĩnh
dưới thành.
Lúc này trong bóng tối dưới chân thành, vô số đèn lồng đỏ thật ra đang
ngước nhìn nơi đây. Cuộc trò chuyện giữa thủ lĩnh học sĩ Môn Hạ Trung Thư và
Tiểu Công gia khiến nhiều người muốn tham gia. Nhưng họ biết mình không đủ
tư cách, chỉ có hai người này mới dám cười to trong lúc đang đợi lên triều.
Một lúc sau, Phạm Nhàn ngồi thẳng dậy, bỗng cảm thấy không khí xung
quanh có phần kỳ lạ, nhíu mày thở dài.
Hồ Đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910545/chuong-1547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.