Mùa thu, cảnh vật tiêu điều, những ngày gần đây thời tiết thất thường, trời đất âm u phủ kín từng trận mưa nhỏ, từng cơn gió rét làm cho cảnh vật và lòng người nặng trịch.
Thu Tứ thành thục chải suối tóc mềm mại của Diệp Vân Sơ, sau đó cài nhẹ một chiếc trâm đơn giản lên đỉnh đẩu, nàng lui về sau vài bước, nhìn Diệp Vân Sơ qua tấm gương đồng, cả kinh thở ra một hơi nói:
-Công chúa, cuối cùng những nốt mụn nước trên mặt người đã biến mất.
-Ừ.
Diệp Vân Sơ lên tiếng, trên mặt lại không hề phần vui sướng.
Hiện tại thời gian nàng gả đến Đông Ly đã hơn một tháng, thường ngày không cố tình ăn điệp phấn hoa, da mặt không bị mẫn cảm như trước nên những nốt mụn nước cũng dần dần khỏi hẳn, làn da trên mặt lại khôi phục vẻ mềm mại, nhẵn mịn vốn có, giờ phút này trong gương phản chiếu ra dung nhan khuynh quốc khuynh thành.
Chính là, trong lòng Diệp Vân Sơ niềm vui khôi phục dung mạo bị ưu sầu đè ép đi xuống, gả tới Đông Ly, nàng không cần vì Diệp Vân Tuyết ghen tị mà giấu đi dung mạo, nhưng người mà nàng phải đối mặt hiện tại còn khủng bố hơn Diệp Vân Tuyết. Hạ Vệ Thần, cái tên nam nhân tàn bạo như ác ma, tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha nàng. Ở đây, sâu trong thâm cung, nàng muốn chạy trốn cũng vô cùng khó khăn gian nan.
Lãnh viên những ngày gần đây cũng dị thường yên tĩnh, từ đêm Hạ Vệ Thần nổi cơn thịnh nộ dời đi, cũng không có đặt chân trở lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1834406/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.