Bên môi Diệp Vân Sơ nở nụ cười lạnh, không hề sợ hãi nhìn thẳng Hạ Vệ Thần, trên cánh tay truyền tới đau đớn, lòng nàng đã tích tụ đầy phẫn nộ và hận thù, nhìn Hạ Vệ Thần đang nổi giận mãnh liệt giống như sư tử, nàng không kìm được lớn tiếng nói:
-Đáng chết? Ngươi nói rất đúng, Diệp Vân Sơ đã sớm nên chết từ lâu rồi! Tham sống sợ chết đến giờ, đã sớm chán sống từ lâu rồi!
Nàng chịu đựng đủ rồi, cũng kiên nhẫn đủ rồi! Sống thì thế nào? Chết thì sao? Thay vì nhẫn nhục mà sống tạm bợ, không bằng chết còn vui vẻ hơn. Dù sao nam nhân giống như ma quỷ ở trước mắt này cũng không bỏ qua cho nàng, cái chết, đối với nàng mà nói chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!
-Diệp Vân Sơ, ngươi muốn chết!
Gầm lên giận dữ, Diệp Vân Sơ chỉ cảm thấy bóng dáng người trước mắt lóe lên một cái, cổ đã bị bóp chặt.
-Điện hạ….
Đông Phương Ngưng khịp thời mở miệng, nhưng không thể cản được Hạ Vệ Thần, thấy sắc mặt hắn tối sầm, tay vẫn bóp chặt lấy cổ Diệp Vân Sơ.
Lực đạo dần dần tăng thêm làm Diệp Vân Sơ không thể hít thở được, nhưng trong mắt nàng vẫn có sự kiên nghị bất khuất, đôi mắt sáng giống như nước mùa thu, dưới ánh nắng mặt mời càng lộ vẻ sáng chói như ngọc quý.
Nhìn đôi mắt này, trong lòng Hạ Vệ Thần chấn động, tức giận quát:
-Ngươi muốn chết sao? Bổn Vương hết lần này lần khác sẽ không để ngươi chết! Bổn Vương muốn ngươi phải sống, muốn sống mà cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1834423/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.