Nội tâm nàng khổ sở, đang định ngẩng đầu lên một cách chậm rãi thì thấy Đông Phương Ngưng nói:
-Tam điện hạ cần gì làm khó nàng, tại hạ thấy dáng vẻ nàng vội vã, lo lắng, chắc là có việc gì gấp muốn làm ngay, không bằng….
Song Hạ Vệ Lam cũng không chờ chàng nói xong, liền cười nói:
-Ngưng huynh không phải coi trọng một nữ nhân xấu xí, sợ bị Bổn Vương nhạo báng? Để Bổn Vương nhìn dáng vẻ, diện mạo nàng một chút cũng không được sao?
Đông Phương Ngưng thấy bất đắc dĩ, thật ra lúc trước khi chàng thấy Diệp Vân Sơ, mặc dù trong lòng có nghi ngờ nhưng dáng vẻ nàng quá mức quen thuộc, trong lòng chàng mơ hồ đã có đáo án, giờ khắc này thấy Hạ Vệ Lam nhất quyết không chịu buông tha, chỉ đành nói:
-Tam điện hạ muốn xem, sao tại hạ dám ngăn trở? Chẳng qua là chuyện này rất quan trọng, trăm triệu cũng gánh vác không nổi….
-Ha ha, nghe giọng nói của Ngưng huynh thì đây hẳn là một nữ nhân xấu xí không thể nghi ngờ! Cũng được, Bổn Vương đã thấy rất nhiều mỹ nữ, nữ nhân xấu xí thì sao? Chưa thấy nhiều lắm!
Hạ Vệ Lam cười đầy ẩn ý, giọng nói vang lên, nhìn lần nữa về phía Diệp Vân Sơ, nói:
-Ngươi, ngẩng đầu lên!
Không biết sao Diệp Vân Sơ nghe lời cự tuyệt của Đông Phương Ngưng với Hạ Vệ Lam, trong lòng lại thấy đau khổ, mà bây giờ nàng cũng bất chấp đau đớn trong lòng, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên phía trên.
Dung nhan khuynh thành lộ ra trước mặt hai người, thời gian như dừng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1834427/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.