Hành động lúc nãy của nữ nhân này làm hắn chấn động sâu trong thâm tâm. Người khác không biết đàn tranh này đã bị người ta động tay động chân, hắn lại là người sai khiến. Lúc nãy hắn có thể nhìn thấy đầu ngón tay mảnh khảnh của nàng bị lưỡi dao giấu dưới đàn tranh làm cho bị thương chảy máu đầm đìa. Những ả xấu xí kia giống như không cảm giác được bất kỳ đau đớn nào, vẫn có thể bình tĩnh đàn ra khúc nhạc xuất sắc, cảm động lòng người đến vậy. Nhìn đôi mắt nàng mông lung như có nước, vì đau đớn mà đôi mày thanh tú của nàng nhíu lại, hắn bỗng nhiên cảm thấy mình vô cùng không phải.
Mà lời nói trêu đùa kia của Hạ Vệ Lam giống như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào lòng hắn. Ả xấu xí đáng hận kia, người ả tương tư là ai? Là Diệp Bằng Yên sao? Hay là nam nhân khác? Tiện nhân chết tiệt, ả dám lấy cách đó để hạ nhục hắn?
Hạ Vệ Lam vừa dứt lời, mấy người còn lại sau khoảng thời gian trầm mặc ngắn ngủi đều vỗ tay phụ họa, Mạc Phong thậm chí còn nhìn Hạ Vệ Thần, cười nói:
-Vương phi nương nương đúng là đa tài đa nghệ, Nhị điện hạ quả nhiên đã cưới được một vị hiền thê, thật sự là làm ta quá ghen tỵ.
Hạ Vệ Thần giấu màn sương mù trong mắt, đôi mắt đen lạnh lùng nhìn tấm khăn che mặt của Diệp Vân Sơ, nén tức giận trong lòng xuống, cười đầy miễn cưỡng, nói:
-Mạc huynh quá khen, Vương phi, còn không mau qua đây cảm tạ Mạc huynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1834438/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.