Trong lúc giãy dụa nàng, bỗng chạm phải cây trâm cài tóc lạnh lẽo, Diệp Vân Sơ theo bản năng, giống như túm được một cành cây cứu mạng nắm chặt lấy cây trâm, không chút do dự đâm mạnh vào ngực Hạ Vệ Lam, giờ khắc này, đôi mắt như nước của nàng biến thành màu đỏ.
Có lẽ là quá đột ngột, Hạ Vệ Lam không ngờ Diệp Vân Sơ ám sát hắn, lúc cây trâm sắp đâm vào hắn, hắn cũng không trốn tránh, chỉ nghe “phập” một tiếng, cây trâm sắc nhọn đâm thủng áo hắn, cắm vào ngực. Chất lỏng đỏ tươi chảy ra, thấm vào áo của hắn, giống như một đóa hoa máu đẹp đẽ.
Nhìn vùng ngực đỏ chói mắt trên ngực hắn, Diệp Vân Sơ giật mình, giống như bị mất đi linh hồn, người nàng cứng lại, giống như rối gỗ vô hồn vậy, kinh ngạc nhìn cái ngực đầy máu ấy, vẫn không nhúc nhích.
Hai hàng lông mày của Hạ Vệ Lam nhíu lại, có lẽ là bởi vì đau đớn, giờ khắc này hắn nắm chặt lấy tay nàng đã buông lỏng không ít nhưng vẫn cố giữ chặt cái eo thon nhỏ của nàng. Hắn cũng không thèm để ý cây trâm vẫn còn cắm trên ngực, bàn tay chậm rãi vuốt ve cái má tái nhợt của nàng một cách nhè nhẹ, gương mặt tuấn mũ hiện lên ý cười thỏa mãn.
-Đủ chưa? Diệp Vân Sơ, nàng hận ta như vậy sao? Nếu chưa đủ để giải hận, nàng có thể đâm vào nơi này, chỉ cần nàng muốn….
Đầu ngón tay thon dài của hắn chạm vào bên ngực có trái tim, trong mắt đầy sự trêu tức.
Diệp Vân Sơ kinh hồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1834444/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.