Chỉ trong vòng nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi, từ quán bar đi bộ về khách sạn, tâm trạng Chúc Trì Chu trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc.
Định vị bản thân từ người trong mộng của Lâm Vãn, tụt xuống thành kẻ công cụ của Lâm Vãn.
Suốt những ngày qua, Chúc Trì Chu luôn tự huyễn hoặc bản thân rằng sự khao khát của Lâm Vãn dành cho cậu là sự lệ thuộc, những lời nói muốn gần gũi cậu là xuất phát từ tình cảm thật lòng, hóa ra tất cả chỉ là hiểu lầm tai hại.
Trong mắt Lâm Vãn, có lẽ cậu cũng chẳng khác gì cục đá vô tri vô giác.
Vậy nên khoảng thời gian qua cậu quan tâm Lâm Vãn, lo lắng cho Lâm Vãn, vắt óc suy nghĩ để thỏa mãn mong muốn của Lâm Vãn, tất cả chỉ là sự tự giác của một công cụ sao?
Trở về khách sạn, lên lầu, đi đến cửa phòng, Lâm Vãn nói lời chúc ngủ ngon với Chúc Trì Chu.
Chúc Trì Chu không nhìn Lâm Vãn, chỉ nói: "Ngủ sớm đi." Sau đó đóng sầm cửa lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khat-da-them-thit-nhi-su-thuc/1227254/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.