Bạc Nhiên từ phía trong bếp đi ra, tay cầm một bát trà nóng. Nhìn thấy Phó Thiếu Thần thì không khỏi giật mình, suýt nữa đỗ bát trà đó vào người thì tiêu đời.
"Cô đang làm gì vậy?"
"Tôi.."
Giọng điệu của hắn thật lạnh lùng khó chịu, nữ nhân này sao lại đột ngột nghe lời người khác dễ dàng như thế còn với hắn thì khác một trời một vực.
Lâm Thư chau mày bực tức, cô ta đứng bật dậy thẳng thừng đi đến hất bát trà xuống đất làm nước bắn tung toé trúng chân của Bạc Nhiên.
"Bạc Nhiên"
"Bạc tiểu thư..cô có sao không?..mau đem thuốc vào đây nhanh lên"
"Vâng..vâng"
Lâm Thư cười kiêu ngạo nhìn Bạc Nhiên không khỏi thích thú nói châm biếm.
"Chỉ là loại hàng chợ mà dám dành người với tôi ư?"
"Tôi không dành gì với cô cả.."
Một lúc sau, Bạc Nhiên được đưa lên phòng bôi thuốc kĩ lưỡng rồi ngủ một giấc vì quá mệt mõi.
Dưới lầu, Lâm Thư vẫn chưa thôi cái thái độ tiểu thư của cô ta mà la hét in ỏi làm cho Phó Thiếu Thần chịu hết nổi liền lệnh người tống cô ta ra ngoài ngay.
"Thiếu Thần..em mới là vị hôn thê của anh..trước sau gì anh cũng phải kết hôn với em, đừng nghĩ em sẽ để yên cho con tiện nhân đó"
"Nghe cho rõ đây..Bạc Nhiên là người của Phó Thiếu Thần tôi, nếu như cô động vào cô ấy dù chỉ là một lần hay một chút thì đừng trách Phó Thiếu Thần này tàn nhẫn"
"Thiếu..Thần.."
Lâm Thư trước kia vốn không đến nỗi bướng bỉnh thế kia, suốt thời gian học ở nước ngoài rồi khi quay về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-bac-ti/1773076/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.