Bạch Tưởng ước gì không thể đào một cái lỗ trên đất để chui xuống.
Cô nhìn sắc mặt “thối hoắc” của người đàn ông, nghĩ đến vừa rồi cô mắng người ta không chút kiêng nể……
Hu hu hu……
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ!
Đặc biệt là khi thấy anh có vẻ như không muốn buông tha cô, Bạch Tưởng khóc không ra nước mắt.
Lời xin lỗi đến miệng, nhưng làm cách nào cũng nói không ra được.
Cuối cùng cô đột nhiên ngẩng đầu lên, “Vị Đế thiếu đại nhân này, tôi, tôi chỉ là quay một chút, cũng không phạm pháp nhỉ? Nhiều lắm…… Nhiều lắm là xâm phạm quyền riêng tư của ngài, ngài có quyền khởi tố tôi, chỉ là tôi cũng có quyền giữ yên lặng, chờ luật sư của tôi đến sẽ trao đổi với ngài!”
Cho dù có thế nào, hôm nay cô cũng phải đi ra khỏi căn phòng này trước rồi mới nói.
Thoáng nhìn thấy người đàn ông nhăn tít đôi lông mày sâu róm, nhưng cô lại cảm giác được anh đã hơi buông lỏng. Bạch Tưởng vừa nói vừa có chút chột dạ: “À, đúng rồi, chuyện đó, vừa nhìn ngài đã biết ngài là người ngoài lạnh trong nóng, ngài hãy nể tình tôi là cô gái yếu đuối có chút tò mò, cái đó, ngài sẽ không bắt tôi bồi thường thiệt hại về mặt tinh thần chứ? Ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, khẳng định sẽ không để chút tiền ấy vào mắt đúng không?”
Ngoài lạnh trong nóng?
Các nhân viên an ninh ai cũng lắc đầu, nếu cô gái biết người trước mắt cô đã từng dùng thủ đoạn tàn nhẫn thế nào với phạm nhân,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-hang-ty-nam-giu-ong-xa-giau-co/2230501/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.