“Đúng vậy, mời các cô đi ra ngoài!” Lục Na dẫn dắt nhóm người, trừng mắt với Kiều Mộc và Bạch Tưởng, rất có khí thế.
“Cô……!” Kiều Mộc tức đến phát run.
Mẹ nó!
Thật quá đáng!
Bạch Tưởng tức giận trừng mắt nhìn Tô Nguyệt Kỳ đang giả vờ như không liên quan đến cô ta.
Đây là mục đích của cô ta? Rõ ràng cô ta muốn hủy hoại cô!
Tốt!
Rất tốt!
Đây là con chồng trước “thiện lương yếu ớt” trong mắt mọi người, con gái mẹ kế nhà họ Bạch!
“Tưởng Tưởng, thật xin lỗi.” Kiều Mộc cúi đầu xin lỗi, hốc mắt ngập nước.
Bạch Tưởng nhìn thấy mà đau lòng.
Kiều Mộc luôn tùy ý, vô tâm vô phế, từ khi quen cô ấy đến giờ, cô còn chưa thấy cô ấy rơi nước mắt.
Cô ấy không quan tâm mình có trở thành luật sư chuyên nghiệp hay không cho nên giờ phút này cô ấy rơi nước mắt, khẳng định là bởi vì áy náy khi làm ra chuyện ảnh hương đến cô.
Bỗng nhiên Kiều Mộc ngẩng đầu đưa ra quyết tâm: “Một người làm một người nhận, chuyện này là tôi gây nên, không liên quan đến Bạch Tưởng! Tôi sẽ đi.”
Nói xong câu đó, cô ấy liền đứng lên muốn rời đi. Nhưng giây tiếp theo cánh tay cô ấy bị người ta níu lại.
Kiều Mộc cúi đầu.
Bạch Tưởng bình tĩnh nhìn cô ấy, “Không thể đi.”
Kiều Mộc sửng sốt, “Nhưng mình……”
“Cậu cho rằng bọn họ sẽ tha cho mình?” Bạch Tưởng vừa nói xong, bên kia lời nói của Lục Na liền truyền tới.
“Cô nói không liên quan thì không liên quan sao? Cô và cô ta châu đầu ghé
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-hang-ty-nam-giu-ong-xa-giau-co/2230520/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.