Editor: Puck - Diễn đàn
“Đừng khách khí với tôi, bà mau cầm đi!” Lâm Tuyết kéo khóa kéo túi du lịch của cô ấy, nhét thẻ vào, “Bà mang thai cháu nhỏ của tôi! Hoắc Vân Phi nên đưa tiền sinh hoạt cho bà, anh ấy không có ở đây, tôi đây làm em gái thay mặt đưa là nên!”
“…” Đỗ Hâm Lôi hít hít mũi, muốn khóc.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Ở trong biệt thự một tuần lễ, Đỗ Hâm Lôi ở trong căn hộ cao cấp vắng vẻ cảm thấy cô độc, nhớ tới cuộc đời máu chó đau khổ của mình, thường không nhịn được mà rơi lệ.
Lâm Tuyết được điều vào đồn cảnh sát, công việc rất bận, mặt khác cô ấy còn có gia đình của mình phải chăm sóc, cha mẹ chồng, anh chồng, ông xã, đứa bé.. Tóm lại không có cách nào mỗi ngày sang đây thăm cô, cho dù tới đây, thời gian làm bạn với cô cũng rất có hạn.
Đỗ Hâm Lôi muốn rời khỏi đau lòng này, vĩnh viễn sẽ không muốn trở về nữa.
Trước khi rời đi, cô cần làm kết thúc với Triệu Bắc Thành.
Gọi điện thoại cho Triệu Bắc Thành, vang lên thật lâu, mới nghe được giọng nói quen thuộc của anh.
Tình nồng ý mật trước kia biến mất tất cả không thấy gì nữa, giọng điệu của anh lạnh nhạt, “Có chuyện gì sao?”
Ặc, không có việc gì thì không thể tìm anh đó! Đỗ Hâm Lôi tự giễu cười khổ, đáp: “Có chuyện.”
“Nói đi.” Anh tiếc chữ như vàng, giống như hết sức không tình nguyện nói chuyện với cô.
“Tôi… Chúng ta, ly hôn đi!” Cô nói.
"Vọng tưởng!" Anh nói xong cũng cúp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-quan-hon/267017/quyen-2-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.