Editor: Puck - Diễn đàn
“Gấp gì vậy, chia ra lâu như thế, tôi còn không tụ họp một lần với em!” Tào Dịch Côn đột nhiên ra tay như điện giữ chặt cổ tay Lâm Tuyết, kéo cô vào trong ngực.
Lâm Tuyết kinh hãi, theo bản năng đánh lại. Vội vàng chém cánh tay khác ra, nhưng cũng bị anh ta nhanh tay lẹ mắt kiềm chế.
“Tát Lỵ Á, mang tiểu thiếu gia đi nghỉ ngơi! Chuyện còn lại để tôi làm!” Tào Dịch Côn bắt chéo hai tay Lâm Tuyết ra sau lưng, ánh mắt đã hưng phấn đến đỏ lên.
Tát Lỵ Á giống như đã quen với Tào Dịch Côn háo sắc, xem nhẹ.
Cô ôm lấy Mặc Mặc đang ngủ say, đung đưa cặp mông lớn, phong tình vạn chủng đi thong thả ra ngoài.
“Đừng mang Mặc Mặc đi! Buông nó ra! Đừng tổn thương nó!” Lâm Tuyết kích động lên, cô liều mạng giãy giụa ở trong lòng Tào Dịch Côn, khàn giọng kêu, “Muốn đứa nhỏ bình an, tôi sẽ thuận theo một chút!”
Chờ Tát Lỵ Á ôm đứa bé rời đi, Tào Dịch Côn vội vàng kéo Lâm Tuyết tới ghế sa lon, sau đó ôm cô đè xuống.
“Khốn kiếp! Súc sinh!” Lâm Tuyết phẫn nộ đến cực điểm, từ lần đầu tiên nhìn thấy Tào Dịch Côn cô đã nhận thấy được anh ta thèm nhỏ dãi cô, lại tuyệt đối không thể ngờ được anh ta thế mà lại nhân cơ hội Lương Tuấn Đào không đi cùng định nhúng chàm cô, “Buông tao ra, nếu mày dám chạm vào tao, cẩn thận Tuấn Đào lột da của mày!”
Động tác của Tào Dịch Côn hơi chậm lại, nhiều năm đã thành thói quen, anh thủy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-quan-hon/682861/quyen-2-chuong-88-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.