Editor: Puck - Diễn đàn
Về đến nhà, đương nhiên hoàn toàn vui mừng náo nhiệt. Vì nghênh đón Lương Tuấn Đào khải hoàn trở về, trong nhà chuẩn bị tiệc rượu buổi trưa long trọng, rất nhiều lão lãnh đạo quân đội cũng tới đây ăn mừng.
Lương Tuấn Đào ở dưới lầu đoàn tụ với bậc cha chú và các lão lãnh đạo, cùng nhau ôn chuyện, tình hình rất ấm áp náo nhiệt.
Lầu dưới hoàn toàn là cảnh tượng yến tiệc gia đình náo nhiệt, Lâm Tuyết lại bận rộn ở trong phòng trẻ trên lầu ôm Mặc Mặc hôn không đủ.
Lúc đi, đứa bé lớn nửa tháng, bây giờ đã bốn tháng rồi!
Lúc đi, chính là tiết đầu xuân rét căm căm, bây giờ đã là xuân về hoa nở!
Thời gian, trôi qua nhanh như vậy. Một cái búng tay, liền xảy ra nhiều chuyện như vậy!
Mặc kệ như thế nào, Lâm Tuyết quyết ý quên hết những ký ức không vui kia, từ nay cùng các thành viên trong nhà đứa bé sống cuộc sống thật đơn giản vui vẻ.
Tiểu Mặc Mặc ở trong ngực mẹ ê ê a a nói lời ai cũng nghe không hiểu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu tràn đầy vẻ kích động, có lẽ biết người phụ nữ đang ôm bé luôn hôn không đủ chính là mẹ xa cách bé đã lâu.
"Mặc Mặc, cục cưng ngoan ngoãn của mẹ, về sau mẹ sẽ không sẽ rời khỏi con!" Lâm Tuyết thề son sắt bảo đảm với con trai, "Không bao giờ rời đi nữa!"
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Buổi trưa, Mộng Mộng vẫn ở trong nhà trẻ ăn cơm trưa, bởi vì Thạch Vũ tới, Lâm Tuyết để cho lính cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khe-uoc-quan-hon/682924/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.