“Con trai, chơi vui không?”
“Vui lắm ạ!”
Chung Ly Minh Khiết kéo Chung Ly Phần, tay kia tất nhiên là nắm tay Lan Hâm Ân đi về nhà, đúng như hình ảnh của một gia đình ba người hòa thuận vui vẻ, chỉ là, nếu nét mặt cô ấy vui tươi hơn chút nữa thì tốt rồi, như vậy bức tranh gia định này sẽ càng hoàn mỹ.
“Lần sau còn muốn đi chơi nữa không?” - Hắn hỏi con trai, mắt lại nhìn Lan Hâm Ân vừa mới hất tay hắn ra đang ngồi trên ghế sofa.
“Muốn ạ.”
Âm lượng thật lớn khiến Lan Hâm Ân lập tức nhảy dựng lên.
Còn có lần sau?
“Mẹ, mẹ nói có được hay không?” - Đích ngắm của Chung Ly Phần lại một lần nữa thành công chuyển tới chỗ cô.
“Ách!” - Cái chiêu thức này của hắn có vẻ càng ngày càng thành thục hả? Xem ra cô cần đi mua bảo hiểm trước rồi.
“Mẹ, mẹ, mẹ!” - Công phu làm nũng của Chung Ly Phần đã bày ra, ai dám tranh phong?
Thấy con trai hoàn toàn mặc kệ hiềm khích lúc trước mà làm nũng với cô như trước chưa biết thân phận cô, Lan Hâm Ân dù mệt mỏi cũng cố gượng cười. – “Tiểu Phần.” - Cô mệt chết rồi, tin tưởng chỉ cần để cô nằm lên giường, tuyệt đối lập tức tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm qua cả đêm chưa ngủ, sáng nay lại còn ra ngoài đi chơi mà chỉ toàn là đi xem phong cảnh, khắp nơi phải đi bộ, mệt đến mức cô cũng chả muốn tắm nữa.
Nhất định là hắn cố ý sắp xếp, cô khẳng định là như thế.
“Có được không vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kheo-du-nu-tong-giam-doc/2592245/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.