Khi nhỏ đã đi về, nó mới lấy điện thoại ra, ấn 1 dãy số, đợi khoảng 5 giây đã có người bắt máy:
~ Alo, Nhi hả
~ Dạ
~ Sao anh gọi mà em không bắt máy
~ Em bị mất máy điện thoại
~ Ừ, mà số ai thế ?
~ À, đây là số điện thoại của 1 người bạn của em
~ Thế sao em gọi cho anh
~ Em cần nhờ anh 1 chuyện
~ Chuyện gì em nói đi
~ Anh đặt dùm em 1 vé máy bay về Việt Nam ngay hôm nay được không? Em sẽ trả tiền khi em về
~ Ok, em cũng không cần trả tiền vé đâu
~ Thế thì không được
~ Không sao đâu
~ Sao lại không sao chứ, khi về em sẽ trả tiền cho anh, mà thôi anh đặt giúp em đi, có gì em gọi lại sau
~ Ok ~ Nó dập máy, sau đó lại tủ đồ ở góc phòng, lấy 1 bộ đồ rồi vào nhà vệ sinh mặc vào, sau đó nó đi ra khỏi bệnh viện
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng: 6:03am
Phong đến bệnh viện, đi vào phòng nó thì thấy có 2 cô y tá đang sắp xếp lại đồ đặc. Anh khó hiểu hỏi mấy cô y tá:
~ Cô gái hôm qua đã nằm ở phòng này đâu rồi?
Hai cô y tá thấy Phong thì mắt sáng như đèn pha ô tô, mặt thì đỏ lựng, máu mũi thì chảy ròng ròng. Phong thấy thế thì thấy không khả thi, xuống quầy lễ tân hòi thì biết là nó đã xuất viện. Phong lo lắng vì vết thương của nó vẫn chưa lành hẳn. Phong lấy điện thoại ra tính gọi cho hắn thì đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-bang-chu-lam-co-giao/1813878/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.