Thiển Linh thở phào một hơi dài, lồng ngực nhẹ nhõm như vừa trút bỏ được tảng đá nghìn cân. Màn hình điện thoại sáng lên dòng chữ "Hoàn thành nhiệm vụ", cậu gần như tan chảy vào chiếc sofa êm ái, một niềm hạnh phúc vỡ òa, ngọt ngào như thể vừa thoát khỏi miệng tử thần.
Nhưng khoảnh khắc bình yên ấy ngắn ngủi tựa cánh chuồn. Chiếc điện thoại trên tay lại rung lên không ngừng, những hồi chuông dồn dập như tiếng vó ngựa đuổi sát. Màn hình lại bừng sáng, dòng thông báo về mệnh lệnh mới của quốc vương hiện ra, nghiệt ngã và lạnh lùng.
Vẫn là thời hạn 24 giờ khắc nghiệt. Chỉ khác một điều, lần này, tên người nhận đã đổi, và nội dung nhiệm vụ cũng khác xưa.
Trong đầu Thiển Linh, một câu hỏi chua xót chợt vang lên, đầy mệt mỏi và tuyệt vọng: Khi nào... thì cái trò quốc vương này mới kết thúc đây ? Khoảng lặng bao trùm lấy Thiển Linh, nặng nề như một tấm màn nhung đen kịt. Trong không gian tĩnh mịch ấy, những thước phim kinh dị quen thuộc chợt hiện về, gieo rắc nỗi ám ảnh về một kết cục đẫm máu, nơi trò chơi tàn khốc chỉ chừa lại những bóng ma hoặc vài kẻ sống sót mang theo vết thương lòng rỉ máu. Ánh mắt Thiển Linh thoáng vẻ kinh hoàng khi nghĩ đến con số mấy chục người trong lớp. Cậu bỗng cảm thấy một cơn lạnh lẽ buốt sống lưng, nhận ra rằng để thoát khỏi cái phó bản quái quỷ này, điều tiên quyết là phải tự mình sống sót. Nhưng rồi, một tia sáng nhỏ nhoi lóe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920430/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.