Tất cả mọi người đều sững lại trước hành động bất ngờ của người đàn ông kia.
Thiển Linh ngơ ngác nghĩ thầm: Đây là cách giải quyết hỗn loạn bằng một hành vi... tệ nhất có thể sao? Khi người kia đứng dậy, hắn ta liếc nhìn cậu lần nữa rồi ném lại một câu đầy ám muội: "Trêu bé đẹp thôi. Nhưng nếu bé đẹp thật sự muốn có quan hệ đó với tôi, tôi cũng không ngại đâu." Mặt Thiển Linh khẽ nóng lên. Vì số lượng người quá đông nên điều kiện nơi đây chẳng được thoải mái. Nhưng dù vậy, Thiển Linh vẫn không nhịn được mà đi tắm. Khi trở ra, mái tóc cậu còn lấm tấm nước, làn da vì hơi nóng mà ửng hồng. Hàng mi dài vẫn đọng chút nước, ánh nhìn mềm mại như phủ một lớp sương mỏng. Trông cậu lúc ấy vừa sạch sẽ, vừa dịu dàng, cứ như một viên kẹo dẻo trắng nõn, thơm dịu. Toàn thân thoảng hương thơm nhẹ nhàng, cậu lặng lẽ trở lại chiếc sofa nhỏ — nơi cậu sẽ ngủ qua đêm nay. Từ khoảnh khắc cậu bước vào, ánh mắt của những người còn lại chưa từng rời đi. Chiếc áo cậu mặc hơi rộng, lộ ra một đoạn xương quai xanh mảnh mai. Chỉ một chi tiết nhỏ ấy thôi, cũng đủ khiến tâm trí người ta lạc vào mộng tưởng. Thiển Linh chăm chú sắp xếp lại chiếc ghế sofa nhỏ. Cậu chỉnh chiếc gối tựa lưng nghiêng về một góc thật thoải mái, rồi khẽ úp mặt vào đó.
Cậu không đáp, chỉ thấy người đàn ông này quá mức tự tin, thậm chí là ngang ngược.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920539/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.