Ngay khoảnh khắc bắt được liên lạc với Thiển Linh, Lộ Tử Dục mừng muốn rớt tim. Anh biết cậu trông yếu đuối là thế, nhưng đã liên tục leo lên bảng thông báo và được các đội mạnh tranh nhau kéo về thì chắc chắn không phải dạng vừa.
Lý trí là một chuyện, còn nỗi lo lại là chuyện khác. Rõ ràng cậu tin tưởng mình nên mới đồng ý vào Ải nhiều người, vậy mà vừa vào đã bị tách ra mỗi người một nơi. Sau đó tín hiệu bị chặn, anh chẳng thể liên lạc được với cậu.
Thế nên, khi thấy đường truyền đã thông, cuộc gọi đầu tiên anh bấm là cho Thiển Linh.
Nhìn hai điểm tọa độ đang dần tiến lại gần nhau, Lộ Tử Dục mới thở phào, chẳng buồn chợp mắt nữa. Anh chỉ mong thời gian trôi nhanh để gặp được cậu.
"Khoan đã! Chúng ta không thể tới thủ đô." – một đồng đội bỗng hét lên. Trên màn hình ảo, khung cảnh hỗn loạn hiện rõ: đám đông hoảng loạn tháo chạy, xe sang bị phá nát. Mọi người chết lặng, sắc mặt tái nhợt khi chứng kiến. Trước cái chết đang lơ lửng ngay trên đầu, tiền bạc hay danh vọng bỗng chốc chỉ còn là phù du. Những người khác thì im lặng. Họ đều vừa thoát chết cách đây không lâu. Nỗi sợ hãi đó vẫn còn nguyên, từng tế bào như đang run rẩy, ký ức kinh hoàng chưa kịp phai. "Không được!" Lộ Tử Dục bật
"Nơi đó giờ chẳng còn là khu an toàn. Tính mạng mới là quan trọng nhất."
Một đồng đội run giọng: "Đội trưởng... hay là chúng ta đổi hướng định vị đi."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920549/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.