Khi Thẩm Trì Uyên tỉnh dậy thì trời đã khuya. Tấm rèm trước mặt không biết từ lúc nào đã được kéo lên.
Cậu trợn mắt nhìn chằm chằm vào căn phòng tối đen như mực, sửng sốt một hồi lâu mới hoàn hồn lại, nhận ra bản thân đang ở trong phòng ngủ.
Ngồi trên ghế một lúc, Thẩm Trì Uyên quyết định bật đèn đầu giường.
Mắt vẫn chưa thích ứng với bóng tối, vừa mới đứng dậy chưa đi được mấy bước đã đụng phải chân giường. Cậu dừng lại tại chỗ, chờ mắt quen sáng một chút mới tiếp tục đi đến bật đèn chính trong phòng.
Ánh đèn vừa bật sáng, cậu theo phản xạ nhắm mắt lại.
Ngay lúc đó, một âm thanh mở cửa vang lên.
Thẩm Trì Uyên nửa híp mắt nhìn sang, liền thấy Mục Tùng Miễn vừa lau mái tóc ướt sũng, vừa nhìn về phía cậu.
"Dậy rồi à," giọng anh nhàn nhạt, không nghe ra chút cảm xúc nào.
Thẩm Trì Uyên khẽ gật đầu.
Mục Tùng Miễn thu lại ánh mắt, đi vào phòng rồi ngồi xuống mép giường.
Thẩm Trì Uyên chớp mắt đầy nghi hoặc, luôn cảm thấy hôm nay Mục Tùng Miễn có gì đó không giống thường ngày. Nghĩ mãi cũng không ra, cuối cùng cậu đổ hết mọi điều khác thường đó lên lý do là... dễ cảm kỳ.
Alpha vào kỳ dễ cảm tính tình kỳ quái một chút cũng là bình thường. Chỉ cần kỳ đó qua đi, mọi thứ sẽ trở lại như cũ.
Thẩm Trì Uyên nhìn anh, nhỏ giọng nói: "Bác sĩ Mục, tôi đi rửa mặt một chút."
Vừa nói xong liền xoay người định rời khỏi phòng. Cậu không mong chờ Mục Tùng Miễn sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-beta-lac-vao-show-hen-ho-ao/2723047/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.