Cả nhóm thành công xin được kinh phí từ tổ tiết mục. Khoảnh khắc cầm tiền trên tay, ai nấy đều có chút không dám tin.
Không ngờ lại thật sự xin được tiền, mà còn dễ dàng như vậy.
Tiền tới tay, sáu người cũng không do dự lâu, hỏi thăm được chợ ở đâu liền lập tức thuê một chiếc xe, cả đoàn xuất phát đi mua sắm.
Tới khu chợ trong huyện, Tư Yến và Kiều Quy Ninh giống như những em bé tò mò, không ngừng quan sát khắp nơi.
Nơi này đông người vô cùng, chen chúc chật kín. Muốn mua đồ ở đâu, đều phải len qua từng đợt người, tìm được chỗ đứng vững mới được.
Thẩm Trì Uyên từ nhỏ đã hay theo Thẩm Ngôn đi chợ, sớm quen với khung cảnh nhộn nhịp như vậy.
Ngay cả Mục Tùng Miễn cũng có phần bất ngờ với lượng người ở đây – thật sự quá nhiều, cứ như thể người cả vùng xung quanh đều đổ về chợ này.
Nhìn đám đông chen chúc quanh các quầy hàng, Kiều Quy Ninh nghi hoặc lên tiếng:
"Chúng ta thật sự có thể mua được đồ sao?"
Không chỉ mình cậu nghi ngờ, ngay cả Tư Yến cũng cảm thấy với đám đông này, có tiền cũng khó mà mua được thứ gì.
Cảm giác có tiền mà không tiêu được, đúng là khiến người ta thấy bất lực.
Thẩm Trì Uyên nhìn quanh một vòng, lại quay về nhìn cả nhóm, nói chắc nịch:
"Có thể."
"A?" – Kiều Quy Ninh ngoài ý muốn nhìn cậu, bộ dáng như thể đang hỏi: Cậu đang đùa tôi à?
Thẩm Trì Uyên thu hồi ánh mắt, quay sang Mục Tùng Miễn đang đứng cạnh mình:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-beta-lac-vao-show-hen-ho-ao/2723121/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.