Nhi và Anh Thy lễ phép cuối đầu:
- Con chào bà - Thy và Nhi đồng thanh
- Con tìm Duy hả? - bà của Duy
- Dạ! - Anh Thy
- Con bé này là? - Bà của Duy nhìn Nhi
- Dạ, chị ấy là bạn con!
- Ừ!... Ngồi đi mấy con - Bà của Duy đập tay xuống giường ra hiệu cho 2 cô bé ngồi.
Thy và Nhi vâng lơi.
- Bà ơi, cô bảo con đến xem sao mà Duy đã nghĩ học gần 1 tuần rồi sao kô thấy lên lớp
- Ừ, cái thằng đó à? Hôm đầu tuần bà bị sốt, nó định vác cặp đi học thì thấy bà bệnh vậy...nên nó nói thôi, nghĩ ở nhà lo cho bà.
- Ra là vậy sao? - Nhi thầm nghĩ
- Vâng - Anh Thy
- Giờ bà cũng khỏe rồi, nói nó biết bao nhiêu mà nó kô chịu đi học... Nó nói nhỡ đi học mà bà chưa khỏi hẵn thì ai giúp bà việc lặt vặt ở nhà? - Bà của Duy thở dài, rồi tiếp - Mẹ nó thì tháng này chưa thấy gởi tiền về, nó kô có tiền đóng học, bà tuôi cũng già rồi mà chỉ làm gánh nặng cho nó - Đôi mắt ngừoi bà rưng rưng 2 hàng nứoc mắt.
- Bà ơi, đừng nói vậy mà... - Nhi và Thy
Chợt Duy từ ngoài chạy xe vào nhà, trên tay cầm đồ ăn vừa mua ngoài chợ:
- Ủa? Đến đây làm gì? - Duy nhìn 2 cô nàng
Duy ngồi phía sau nhà, đó là 1 khu vườn cây ăn trái của nhà hàng xóm. Một sự đơn độc nào đó vây kín lấy thằng nhóc, nó cứ lặng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-chang-17-nang-19/277717/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.