1
Ánh trăng sáng của Lục Diệc Hàn đã trở về nước.
Tôi bị "ánh trăng sáng" kéo đến bệnh viện để xét nghiệm quan hệ DNA.
Trong lúc chờ kết quả xét nghiệm, tôi ngồi trên ghế dài ở hành lang bệnh viện.
Bên trái là Lục Diệc Hàn - CEO trong bộ đồ phẳng phiu và bên phải là ánh trăng sáng của Lục Diệc Hàn - Sở Nhan Ngọc.
Tôi bị kẹp giữa hai người họ, ngồi thẳng tắp.
Không dám động, một chút cũng không dám động!
Tôi cảm thấy mình giống như một bóng đèn trăm nghìn vôn, rất dư thừa.
Tôi muốn ngồi chỗ khác, nhưng vừa đứng dậy đã bị Lục Diệc Hàn và Sở Nhan Ngọc dùng một tay đ è xuống.
Lục Diệc Hàn: “Ngồi xuống, đừng đi lung tung nữa.”
Sở Nhan Ngọc: “Ngồi xuống chờ kết quả giám định.”
Tôi lại rụt rè ngồi xuống, bị kẹp giữa hai người họ, giống như một con cá muối.
Bác sĩ bước ra với bản báo cáo đã được giám định.
Bác sĩ: “Cô Sở, đã có kết quả xét nghiệm.”
Sở Nhan Ngọc đứng dậy: “Kết quả thế nào? Có cùng huyết thống không?”
Bác sĩ trả lời Sở Nhan Ngọc: “Thưa cô Sở, theo kết quả giám định thì cô ấy là em gái ruột thất lạc đã lâu của cô.”
!!!
Tôi bị sốc và vô thức nhéo vào đùi của Lục Diệc Hàn.
Lục Diệc Hàn liếc nhìn tôi và không nói gì.
Sở Nhan Ngọc thở phào nhẹ nhõm: “Chỉ cần là em gái của tôi là được.”
Tôi ngập ngừng.
Sở Nhan Ngọc thở dài: “Chị phải tự mình thừa kế khối tài sản trị giá hàng tỉ tỷ của gia tộc, áp lực quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-co-gia-dinh-la-ti-phu-la-trai-nghiem-nhu-the-nao/2616748/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.