Phái Hinh đúng thực là một tiểu thiên sứ.
Nàng và Phái Nhiên nhất định không phải là họ hàng, cùng họ Phái như nhau, làm sao khoảng cách giữa người và người có thể lớn đến như vậy chứ.
Còn vị “Tiểu An tỷ tỷ” kia, là một người vô cùng nhã nhặn, tuyệt đối đẹp từ trong ra ngoài, tên nàng là An Nhất Hạc, là bạn cùng lớp và cũng là bạn cùng phòng với Phái Hinh.
Tên của An Nhất tỷ tỷ tuy hơi ngầu một chút, nhưng điểm này hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến nhân cách đầy quyến rũ của nàng.
Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, đây thật đúng là chân lý, Phái Hinh hoạt bát thân thiện xinh xắn động lòng người, An Nhất Hạc mỹ lệ trang nhã ôn nhu lại biết cách quan tâm người khác. Hai cô gái này ở cạnh nhau quả thực khiến người ta cảm thấy đẹp đến nao lòng, điểm trang bờ bên kia thành quang cảnh đẹp nhất của bàn ăn. Trì Diễn Hạo cho rằng đẹp đến không gì sánh được.
Đến lúc cuộc vui đã tàn, người người như sóng tản đi, Phái Nhiên nói phải đưa Phái Hinh và An Nhất Hạc về, vì thế bảo Trì Diễn Hạo và Cung Kỳ Quân về ký túc xá trước.
Trì Diễn Hạo mới thèm nghe lời Phái Nhiên, hắn và Phái Hinh còn chưa nói hết lời, đương nhiên hắn phải đi theo Phái Hinh.
Phái Nhiên trông thấy Phái Hinh nồng nhiệt kéo tay Trì Diễn Hạo nói không ngừng, không đến ngăn cản cũng chẳng nói gì, chỉ cười cười, quay sang trò chuyện cùng An Nhất Hạc.
Cuối cùng, Cung Kỳ Quân tỏ vẻ sợ hãi đường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-cong-tu-gap-thieu-gia/90149/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.