Cuộc thi cuối kỳ của Trần Mặc Nhiễm đang tới gần, giờ học trong trường trên cơ bản đã ngừng, sinh viên chỉ việc ở nhà mà học thi. Liễu Hạ Niên muốn giúp, nhưng lại giúp không được, cô học luật, tuy rằng cũng thuộc văn khoa, nhưng lại khác hẳn ngành tiếng Trung của Trần Mặc Nhiễm, cô chỉ lâu lâu giúp Trần Mặc Nhiễm kiểm tra điểm số lại một chút, nhìn xem có sai chỗ nào không.
Trần Mặc Nhiễm học thi mệt mỏi, mỗi lần đều ôm Liễu Hạ Niên kể khổ, cô than mình mệt muốn chết. Liễu Hạ Niên chỉ để mặc em ấy tùy ý làm nũng, để em ấy tự do ôm mình.
Trần Mặc Nhiễm gối đầu lên bả vai Liễu Hạ Niên, nói: "Thật sự không muốn học nữa, chị nuôi em đi."
Liễu Hạ Niên kiên quyết đáp: "Không được."
"Chị có tiền mà." Trần Mặc Nhiễm đã biết trước câu trả lời của Liễu Hạ Niên, không cảm thấy ngạc nhiên vì câu trả lời đó, cô chơi đùa với những ngón tay của Liễu Hạ Niên, vẽ những đường tròn vô định trong lòng bàn tay đó.
Liễu Hạ Niên dùng hai má cọ vào đỉnh đầu Trần Mặc Nhiễm, nói: "Lo học đi, đừng muốn nhàn hạ bây giờ."
Trần Mặc Nhiễm bổ nhào vào trong lòng ngực Liễu Hạ Niên, giống như con công đang rút cổ lại, đỉnh đầu cô chạm vào ngực Liễu Hạ Niên, dùng sức mà lăn qua lăn lại nơi đó. Liễu Hạ Niên muốn cười cũng cười không nổi, cô đẩy vai Trần Mặc Nhiễm ra, nói: "Em học xong rồi cho em ăn chocolate."
"Chị nghĩ em là con nít a." Trần Mặc Nhiễm cắn hai má
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-cup-a-gap-cup-c/1727321/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.