Chuyển ngữ: Băng Di
47.
Buổi tối yên tĩnh, có người ngủ say sưa, lại có người trằn trọc cả đêm không thể chợp mắt. Ánh trăng chiếu xuống gương mặt của Phương Sam, tựa như đang chảy xuôi theo từng nhịp thở đều đặn, Ngụy Tô Thận mấy lần quay lưng lại, lại nhịn không được quay đầu trở lại, ngưng mắt nhìn Phương Sam đang yên ổn ngủ ngon.
Đôi môi hồng như cánh hoa hồng, thuần khiết mà không kém phần gợi cảm.
Ngụy Tô Thận ôm trán, đột nhiên lĩnh ngộ được sự đáng sợ của bán hàng đa cấp, những câu chuyện Mary Sue bị nhồi nhét vào đầu anh như một miếng bọt biển, ngấm đầy nước và bắt đầu nở ra vô hạn.
Còn kẻ đầu xỏ gây nên tội Phương Sam, sáng sớm đón lấy ánh mặt trời mới mọc, tỉnh dậy trong hương vị ngọt ngào của giấc mơ đêm qua, khóe miệng vẫn còn duy trì trạng thái hơi cong lên.
Lười biếng duỗi người, gò má cọ nhẹ vào trong gối đầu hai cái, còn chưa kịp tận hưởng trọn vẹn buổi sáng đẹp đẽ thì đã bắt gặp ánh mắt của Ngụy Tô Thận.
Ngón tay út giơ lên, nũng nịu nói: "Bảo bối, chào buổi sáng".
Ngụy Tô Thận nhắm hai mắt lại: "Có lẽ có chuyện này tôi cần phải nhấn mạnh một chút".
Phương Sam mở to hai mắt, tần suất nháy mắt nhanh hơn so với bình thường.
Trong đầu Ngụy Tô Thận lại lần nữa không thể kiềm chế hiện ra một câu: đôi mắt hồn nhiên như nai con, chứa đầy vẻ vô tội.
Không biết có phải cố ý hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/2787137/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.