Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Nhà họ đang muốn rời đi, sau lưng lại đột nhiên truyền tới giọng của Lương Gia Hào.
"Chị."
Cơ thể Lương Uyên Quân chợt cứng lại, ánh mắt bà đã không còn một chút tình cảm nào nữa.
Bà đã từng thương người em trai này bao nhiêu thì bây giờ lại thất vọng bấy nhiêu. Thất vọng quá nhiều nên bây giờ cũng không đau lòng nữa, chỉ có chết lặng.
"Chị, anh chị muốn dọn đi thật sao?" Lương Gia Hào hỏi.
Lương Uyển Quân nhìn con gái một gái, sau đó kiên định gật đầu: "Ừ, cũng làm phiền nhà em đủ dài rồi."
"Chị, em..." Lương Gia Hào thở dài: "Em biết ban đầu chị và anh rể giúp nhà em rất nhiều, em xin lỗi, em cũng rất khó xử. Vậy... công ty bên kia, anh rể còn tiếp tục làm không?"
Diệp Oản Oản đứng ở kế bên cười nhạt. Nói nhiều như vậy cũng chỉ muốn biết ba có tiếp tục làm trâu làm ngựa cho nhà họ không mà thôi.
Năng lực của ba mạnh như vậy, thậm chí công việc của một mình ông có thể so với nhiều người gộp lại, dĩ nhiên là không nỡ bỏ rồi.
Người cậu này căn bản không có năng lực lãnh đạo, khoảng thời gian này nhờ có ba, ông ta mới được thoải mái hơn rất nhiều.
Cả nhà Lương Gia Hào đã được tiện nghi còn ra vẻ.
Không chờ ba mẹ trả lời, Diệp Oản Oản đã nói trước: "Đúng như em họ nói, chúng con là con cái sao có thể để ba mẹ ra ngoài bôn ba mệt nhọc được."
Chỉ một câu nói đã hoàn toàn phủi sạch quan hệ với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-2/536821/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.