Edit: Bạch Linh
Hứa Dịch nhìn ông chủ nhà mình tự cho là có ánh mắt rất cao, lại nhìn tới Diệp Oản Oản ngốc bạch ngọt bên cạnh, yên lặng không nói gì.
Giờ phút này anh ta cuối cùng có thể hiểu được tâm trạng của Lưu Ảnh khi nghe tiêu chuẩn kén vợ "Tuyệt thế vô song" của ông chủ.
"Còn có gì muốn hỏi sao?" Tư Dạ Hàn hỏi.
Diệp Oản Oản lắc đầu, "Không có gì... Chỉ là... Cảm ơn anh đã đưa quần áo cho em... Còn có bao tay... Phía trên còn thêu một con hổ nhỏ thật đáng yêu... Là anh chọn sao?"
Tư Dạ Hàn: "Hứa Dịch chuẩn bị."
Hứa Dịch: "......"
Ông chủ mong ngài vuốt lại lương tâm của mình lặp lại lần nữa!
Quả thực là do tôi chuẩn bị, nhưng mà tôi phải chuẩn bị tới tầm một trăm cái, ngài mới từ bên trong lấy ra này một đôi vừa lòng đấy!
"Ồ..." Diệp Oản Oản gật gật đầu, sau đó lại hỏi một câu, "Đại Bạch còn ở nhà không?"
"Ở nhà." Tư Dạ Hàn mở miệng.
Hứa Dịch nghe câu này, lập tức mơ hồ.
Làm gì có ở nhà, anh ta vẫn còn chưa tìm được Slutte đâu!
Diệp Oản Oản lập tức an tâm, "Em phải vào học đây, tí nữa em liền trở về, anh đi đường nhớ cẩn thận một chút!"
Diệp Oản Oản đi rồi, Hứa Dịch lập tức nôn nóng mà nhìn về phía Tư Dạ Hàn, "Ông chủ, Slutte......"
"Cậu còn thời gian một ngày." Tư Dạ Hàn trực tiếp ngắt lời câu nói kế tiếp của anh ta.
Hứa Dịch lập tức bị nghẹn lại, nhận mệnh mà mở miệng, "Thuộc hạ nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-2/990672/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.