Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Giới giải trí là một vòng danh lợi được phân chia cấp bậc rõ ràng, bất luận bạn vào nghề sớm bao nhiêu, nhưng nếu không có danh tiếng thì chỉ có thể ở tại tầng thấp nhất, giống như một con kiến hôi mặc ý cho người khác dẫm đạp lên bạn vậy.
Ba năm nay, Lạc Thần đã quá rõ việc này. Lúc đầu cậu ấy còn cố gắng tranh thủ phản kháng cho bản thân, nhưng về sau đã không còn cảm giác nào đối với những thứ này cả.
Lâm Hạo đưa một ánh mắt cho nghệ sĩ trẻ bên cạnh, nghệ sĩ kia rất hiểu ý, dùng vai hất Lạc Thần: "Xin lỗi, chúng tôi sắp chụp ảnh rồi, làm phiền anh ra ngoài, đừng đứng chỗ này làm vướng chân vướng tay!"
Nếu là lúc trước, Lạc Thần sẽ đi ngay, nhưng nghĩ tới những lời hôm qua Diệp Bạch đã dặn với mình, bước chân liền trở nên chần chừ.
Nghệ sĩ kia âm dương quái khí giễu cợt: "Không hiểu tiếng người à? Chưa từng thấy người mặt dày như vậy, đừng nói muốn hot tới mức phát điên rồi nhé? Không phải ôm được đùi lớn rồi hay sao? Bây giờ ngay cả những người mới như chúng tôi cũng muốn cọ?"
Phát hiện bên này đang ồn ào, nhiếp ảnh gia cũng hơi mất kiên nhẫn rồi: "Toàn bộ những người không có liên quan đều đi ra ngoài! Đừng làm ảnh hưởng tới người khác!"
Nghệ sĩ kia giễu cợt: "Nghe rồi chứ? Còn không mau cút đi!"
Ngón tay của Lạc Thần bấu nhẹ vào chân, cuối cùng vẫn xoay người muốn rời đi.
Nhưng mà ngay tại lúc cậu ấy xoay người,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-2/990956/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.