Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Sau khi thấy cảnh tượng đó, Cung Húc như bị ngũ lôi oanh đỉnh, vẻ mặt lên án hướng về phía Hàn Tiện Vũ và Lạc Thần.
Đồ lừa đảo! Hai người là hai kẻ lừa đảo! Cấu kết nhau lừa gạt tôi!
Không phải nói anh Diệp thích con gái sao?
Nói cho tôi đi! Đây là cái gì, đây là tình huống gì!!!
Đột nhiên lòi ra một thằng đàn ông là sao hả!
Diệp Oản Oản đương nhiên chú ý đến phản ứng của nhóm Cung Húc, nhưng thận trọng suy xét hậu quả khi rút tay về, cô vẫn lựa chọn ngoan ngoãn bất động.
Dư quang của Diệp Oản Oản lướt qua họ, bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Tư Dạ Hàn: "Bảo bảo, ở trước mặt nghệ sĩ nhà em, có thể cho em mặt mũi không?"
Mặt mũi?
Tư Dạ Hàn lộ ra vẻ ngờ vực.
Suy tư một lát, Tư Dạ Hàn đại khái cũng hiểu ý của Diệp Oản Oản là sợ bị hiểu lầm, không thích anh quá thân cận với cô khi đứng trước mặt người của công ty, ánh mắt anh hơi trầm xuống vài phần, cùng lúc đó, bàn tay đang nắm tay cô cũng buông lỏng ra.
Diệp Oản Oản thấy thế thì cong môi, không giải thích gì.
Giây tiếp theo, cô cởϊ áσ khoác gió trên người, nhẹ nhàng khoác lại vai của Tư Dạ Hàn, sau đó tháo khăn choàng cổ của mình đeo cho anh. Cười nhẹ một tiếng, cô nói nhỏ đến mức chỉ có hai người nghe được: "Ý của em là, cho dù phải chịu hiểu lầm, tốt xấu gì em cũng nên là công chứ, nếu em bị ngộ nhận thành thụ, vậy mất mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-4/2245398/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.