Edit: Vân Linh Nhược Vũ
"Hì hì, là thế này. Trước mắt cậu là kim chủ lớn nhất của chúng tôi, tôi cảm thấy ông chủ rất đáng tin cậy. Về sau nếu còn việc như vậy thì lúc nào cũng có thể liên hệ với chúng tôi! Lúc nào cũng được!"
Diệp Oản Oản: "..."
Cô là kim chủ lớn nhất của họ? Họ sống thảm cỡ nào thế?
Vừa rồi hai người họ trong mắt người khác là diễn, nhưng Diệp Oản Oản rất rõ họ đánh thật, những chiêu thức đó cô chưa từng thấy bao giờ.
Theo lý thuyết, thân thủ như vậy làm gì cũng không đến mức chết đói, có điều nghe cách nói của họ, hình như có quy định kì quái là không thể dùng vũ lực để kiếm tiền gì gì đó.
Hơn nữa mấy người này đều bị ung thư lười giai đoạn cuối, không chịu làm việc, bộ dạng kì quái, cộng thêm tính tình quái gở, mạch não bất thường, người bình thường sẽ không thuê họ, cũng khó trách chỉ có thể xin ăn, bói toán, bán hàng lề đường.
Tuy hành vi của mấy người này quỷ dị, lai lịch không rõ, nhưng chả liên quan gì tới cô. Chỉ là lần trước thấy đạo sĩ hành đám Nguyên Sinh khiến cô cảm thấy thuận mắt, nên mới thuận miệng hỏi một câu.
"Khụ, có cơ hội hẳn nói. Đúng rồi, các người có thể chờ một chút, lát nữa sẽ phát cơm hộp. Hôm nay đóng máy, thức ăn hẳn sẽ không tệ." Diệp Oản Oản thuận miệng đáp.
Cô hoàn toàn không biết ánh mắt khi nhìn cô của họ đã sáng lấp lánh, giống như đang nhìn một núi vàng.
...
Đêm khuya, quán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-4/2245508/chuong-708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.